CHUYỆN ĐẮT DỮ RẺ GIÁ

29/05/2020 | 1177

"ĐẮT DỮ, MẮC QUÁ" không nằm trong từ điển của người thành đạt. Vậy còn RẺ QUÁ thì sao?

 ĐẮT DỮ, MẮC QUÁ, RẺ QUÁ

Em là một cô gái nghèo, sinh ra trong một gia đình nghèo, nhưng may mắn cha mẹ cho ăn học đàng hoàng, với hy vọng thoát khỏi cái nghèo.
Từ nhỏ đi chợ với mẹ, được học khả năng trả giá, kỳ kèo từng ngàn bạc lẻ, trân quý lắm. Mình nghèo mà, tiết kiệm được gì thì tiết.

đắt rẻ

Sau này lớn hơn, tự đi mua đồ cho mình, mua cái gì mà giá hơi cao chút, chưa biết chất lượng hay không, thì câu đầu tiên sau khi mua là {Đắt dữ|Mắcquá}, tiếc muốn đứt luôn khúc ruột.

Thế là, cái tính "tiểu nông" đeo bám cô gái nghèo: ăn cái gì cũng hay khen chê, vì nghĩ vài đồng tiền mình bỏ ra là to lắm, nhưng quên mất rằng, cái quan trọng nhất là cái giá trị mình nhận được, sẽ đi đôi với cái giá mình bỏ ra. Tô phở gõ 15k, khác tô phở 25k, và khác tô phở 800k ở Landmark.

đắt rẻ

Em nhớ, hồi còn là sinh viên có lần mình đi ngang qua 1 cái shop, thích cái đầm đó quá chừng, chất vải mịn đẹp, mặc lên sang chảnh luôn, mà thấy {Đắt dữ quá|Mắcquá luôn} nên hỏng dám mua.

Rồi đi hết shop này tới shop khác lại không có cái mẫu đó, tìm mòn mỏi được 1 chỗ bán đầm tương tự, nhìn xa xa trông giống lắm luôn, mà còn rẻ hơn đươc mấy chục ngàn nữa, {Quá rẻ| giá hời rồi} mừng ghê. Ai ngờ, mặc thử thấy nó quê quê, chất vải thì xấu, mà vì tiếc mấy chục ngàn, tiếc cái công đi tìm, mất thời gian quá chừng luôn, nên "mua". Cuối cùng, về nhà cũng quăng luôn cái đầm ấy vì mặc xấu quá chừng. Phải chi thêm mấy chục mà có chiếc đầm chất lượng.

đắt rẻ

Khi đi làm, có thu nhập rồi, mình mới nhận ra, nếu không bỏ cái tính "tiểu nông" này đi, thì cuộc sống mình mãi nằm dưới cái đáy của xã hội, tư duy không mở mang được và đặc biệt là sẽ không khá lên được, chỉ có nghèo miết mà thôi, nên từ từ mình thay đổi dần. Học cách hào sảng, và trước khi đánh giá cái gì "đắt, rẻ" mình đều cảm nhận giá trị trước, rồi mới phán xét sau.

đắt rẻ

Khi quyết định kinh doanh thời trang, mình đi khảo sát một vòng: nhìn các thương hiệu có tiếng của Việt Nam như Elise, An Phước, Bitis, PNJ,... nhận ra người thành đạt họ chỉ mua cái họ cần, đắt nhưng sắt ra miếng. Đã mua là dùng được, dù nó cao gấp 10 lần ở ngoài.

đắt rẻ

Vậy còn giới trung lưu, hoặc người có thu nhập không cao thì sao?

Không ai muốn bỏ ra số tiền ít để mua 1 cái hàng kém chất lượng, không xài được, quăng góc tủ.
Tâm lý chung: muốn mua rẻ mà chất lượng phải cao, có hay không?
Nếu rẻ, thì chất lượng là tạm được thôi, và đi vào những nơi có trả giá thì một là bạn sẽ trả giá đúng, hai là bạn bị hớ, mà hàng vẫn kém chất lượng.

đắt rẻ

Còn mua đồ Si, cũng có cái giá của đồ Si nha, không phải đồ si nào cũng rẻ đâu à.

Vì sao ngày nay điện máy xanh, siêu thị thu hút người dân đến mua sắm hơn: Vì ở đó, họ mua hàng không phải trả giá, giá cả được niêm yết rõ ràng, đúng giá trị, phù hợp túi tiền, mua hàng mà máy lạnh phà phà mát rượi trong mặt, sang chảnh luôn, nên giàu hay nghèo cũng có thể đến siêu thị cả.

À cũng chuyện "ĐẮT, RẺ" bên shop em:

Có khách inbox 1 chiếc đầm dạ hội sang trọng, giá niêm yết Website bên em là 640K, chỉ mặc big size XXL, bên em cam kết chất lượng, đổi trả linh hoạt,... tư vấn một hồi và báo giá chị nói " ĐẮT DỮ", xong im re luôn.

đắt rẻ

Cũng cùng 1 chiếc đầm đó, đại lý của bên em, mua lại của em, bán cho khách với giá 890K, khách khen: "đẹp mà sang" quá em ơi. 
Lại còn bảo: "chị mới mua bên kia cái 2 triệu mà không ưng như cái này, vì nó hàng hót gơ, hỏng có size của chị, chị mua cũng quăng đó, không mặc được".

đắt rẻ

 

Em không biết em bán đắt hay đại lý em bán rẻ luôn các chị ạ??


(*) Xem thêm

Bình luận
Gọi ngay : 0989019320
Gọi ngay : 0989019320